Thành Công Là Một Hành Trình Không Phải Là Một Chỗ Đến
Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời
mới.
Ngày hôm nay, tôi lột bỏ lớp da sần sùi
ngày cũ, đã bị quá nhiều vết sẹo của thương tích từ những thất bại và nghèo
hèn.
Ngày hôm nay, tôi hồi sinh trong một vườn
cây trái sung mãn với những hoa quả cho tất cả mọi người.
Ngày hôm nay, tôi sẽ hái lấy những quả nho
ngon ngọt của sự khôn ngoan, từ những cành cao nhất. Đây là những thành quả mà
bao cao nhân đã lo trồng trọt từ nhiều thế hệ tiếp nối.
Ngày hôm nay, tôi sẽ hưởng thụ toàn vẹn
cái thơm ngon của những chùm nho này. Rồi với tất cả cẩn trọng, tôi sẽ để những
hạt giống nẩy mầm tự đáy tâm hồn và một đời mới sẽ đâm chồi nẩy mộng.
Sự nghiệp mà tôi đã lựa chọn chứa đầy
những cơ hội, nhưng cũng sẽ đầy những thất vọng, và thất bại. Thân xác của
những kẻ đã thua cuộc, đầy như một Kim Tự Tháp thật cao, đã tạo thành một bóng
tối luôn luôn đe dọa.
Nhưng tôi sẽ không là một kẻ thua cuộc
trong đám người đó, vì trong tay tôi, đã có một đồ bản rõ ràng. Nó sẽ giúp tay
lái của thuyền tôi vượt qua những sóng nước hiểm nghèo và sẽ đưa tôi tới một
bến bờ mà mới chỉ ngày hôm qua tôi vẫn chưa dám mơ ước.
Tôi sẽ không bao giờ mặc cả thêm nữa với
sự thất bại. Thiên nhiên không bao giờ muốn đầy đọa thân xác tôi, thiên nhiên
cũng không có ý định gây cho đời sống tôi những thất vọng.
Trong quá khứ, tôi đã chấp nhận đau đớn
như chấp nhận thất bại.
Kể từ nay, tôi sẽ loại bỏ chúng như loại
bỏ những bóng tối đã vây quanh.
Tôi sẽ đón nhận những sự khôn ngoan của
những cao nhân, của những điều kinh dậy bảo, như đón nhận tia nắng mặt trời rực
rỡ của thịnh vượng, quyền lực và hạnh phúc, để đưa tôi đến một giấc mộng thiên
đường tôi hằng mơ ước.
Thời gian sẽ lần lượt dậy dỗ tất cả khôn
ngoan cho kẻ nào bất tử; nhưng tôi không có cái may mắn để sống ngàn đời.
Nhưng, ở một bình diện khác, trong cái
thời gian hạn hẹp của đời sống, tôi phải tinh thông nghệ thuật của kiên nhẫn,
vì thiên nhiên không bao giờ vội vã.
Để tạo một củ nhân sâm, cái gốc rễ của cây
phải sống cả trăm năm. Trong khi đó, cây hành hương chỉ cần chín tuần.
Tôi đã sống cuộc đời của một cây hành. Nó
làm tôi bất mãn.
Bây giờ tôi phải sống đời của củ nhân sâm,
và thời gian, sẽ tạo tôi thành một người giàu nhất thế giới.
Nhưng tôi phải bắt đầu như thế nào?
Tôi không có kiến thức cũng như kinh
nghiệm để đạt mục tiêu, và trong quá khứ. Tôi đã quờ quạng trong ngu dốt và đã
vấp ngã trong những tủi thân liên tục.
Câu trả lời rất giản dị.
Tôi bắt đầu hành trình với hành lý thật
nhẹ, không vướng bận với những kiến thức không cần thiết, và không bị trì trệ
với những kinh nghiệm thừa thải. Thiên nhiên đã cung cấp cho tôi một bản năng
và khối óc đầy đủ hơn tất cả mọi loài sinh vật; và kinh nghiệm được đánh giá
quá cao bởi bởi những niên lão không thành công gì trong đời họ.
Trong thực tế, sự dạy dỗ của kinh nghiệm
thường được trả giá bằng những năm dài của đấu tranh, nên đến khi bài học thu
nhập được, thì giá trị khi sử dụng cũng bị rút ngắn; và cuối cùng, kinh nghiệm
chỉ là một ích lợi thừa thãi trên những nấm mồ của kẻ vừa học. Thêm vào đó,
kinh nghiệm giống như thời trang; một hành động đem đến thành công ngày hôm nay
sẽ không còn hữu hiệu hay vô dụng trong bối cảnh ngày mai.
Chỉ có những nguyên lý là tồn tại, và ngày
hôm nay, tôi đã nắm được những nguyên lý chứa đựng trong những tờ kinh này.
Thực ra, chúng sẽ giúp tôi tránh bỏ được
những sai trái thất bại hơn là tạo được sự thành công, bởi thành công chỉ nằm
trong trí tưởng của từng người.
Trong cả ngàn cao nhân, không có ai có
định nghĩa giống nhau về chữ “thành công”, nhưng mọi người đều đồng ý về sự
thất bại.
Thất bại là sự thua cuộc trước khi đạt đến
mục tiêu của đời sống, bất kể mục tiêu đó là gì.
Hãy nhớ điều quan trọng.
Cái khác biệt duy nhất của người thất bại
và kẻ thành công là sự khác biệt trong những thói quen của họ. Những thói quen
tốt là chìa khóa của mọi thành công. Những thói quen xấu là cánh cửa đóng kín
của thất bại.
Do đó, điều luật đầu tiên tôi phải nghiêm
trọng thi hành, trước mọi nguyên lý khác là: tôi sẽ tập những thói quen tốt và
trở thành nô lệ của chúng.
Thuở nhỏ, tôi là một nô lệ của bản năng,
lớn lên tôi là một nô lệ của thói quen. Tôi để mặc ý chí của tôi trôi nổi không
ràng buộc, và qua năm tháng, tôi tích tụ những thói quen xấu, dẫn dắt tôi đi
vào con đường hèn mọn gập ghềnh.
Hành động của tôi bị chi phối bởi phản ứng
từ những xúc cảm nhất thời như tham lam, thành kiến, sợ hãi, dèm pha, thèm
muốn, say mê, rồi tất cả cấu tạo thành thói quen xấu xa.
Ngày hôm nay, nếu đã là một nô lệ, tôi sẽ
là nô lệ của những thói quen tốt.
Những thói quen xấu của ngày cũ phải được
chôn vùi thật sâu, và trên những luống cầy mới, những thói quen tốt sẽ nẩy mầm.
Tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở
thành nô lệ của chúng.
Tôi phải làm sao để đạt được mục đích này?
Mỗi
tờ kinh tiếp theo sau đây đều chứa đựng một nguyên lý giúp tôi xua đuổi một
thói quen xấu và thay nó bằng một thói quen tốt.
Định luật thiên nhiên dạy rằng chỉ có một
thói quen mới, mới có thể thay thế được một thói quen cũ. Do đó, tôi phải tự kỷ
và nhất quyết tạo một thói quen đầu tiên như sau:
Trước hết, tôi sẽ đọc tờ kinh này khi vừa
thức dậy mỗi sáng. Đọc trong im lặng. Sau khi ăn trưa, tôi sẽ đọc lại một lần
nữa, cũng trong im lặng. Rồi trước khi đi ngủ, mỗi đêm, tôi sẽ đọc lớn lên tất
cả mọi chữ trong tờ kinh này.
Tôi sẽ đọc như vậy trong ba mươi ngày. Đọc
cho đến khi việc đọc kinh ba lần mỗi ngày trở thành một thói quen. Sau ba mươi
ngày này, tôi mới đọc tiếp tờ kinh số hai. Và cũng sẽ đọc nó trong ba mươi
ngày.
Tôi sẽ đọc mỗi tờ kinh liên tục trong ba
mươi ngày và sẽ mất ba trăm ngày trước khi đọc hết mười tờ kinh.
Cái thói quen này sẽ giúp tôi được những
gì?
Mười tờ kinh này chứa đựng tất cả những
nguyên lý định luật của sự thành công.
Mỗi lần đọc là mỗi lần tôi ghi khắc vào
tận tâm thức, từ khối óc đến con tim, từ bản năng đến giấc mơ, những giòng chữ
của một thói quen mới.
Tiềm thức là một vũ trụ tôi không bao giờ
thấu hiểu, nhưng nó lại chứa đựng những quyền lực ảnh hưởng thật to lớn đến
hành động của tôi. Do đó, tôi phải cần một thói quen liên tục ba mươi ngày,
những dòng kinh này mới thấm sâu vào tiềm thức.
Tiềm thức càng hấp thụ những dòng chữ, tôi
càng thấy gia tăng sinh lực mỗi ngày khi thức dậy. Sức khoẻ, lòng yêu đời yêu
người, sinh thú và đảm lược sẽ đẩy tôi lên đường mỗi ngày, chiến thắng mọi sợ
hãi vẫn tiềm tàng trong quá khứ.
Tôi sẽ hạnh phúc nhìn tia nắng mỗi ngày, tin
tưởng rằng tất cả giấc mộng rồi sẽ thành sự thực, sự cao cả sẽ chiếm ngự và xua
đuổi cái nghèo hèn, biến động và đau tủi.
Lần đầu, tôi sẽ phản ứng như lời kinh dạy
bảo, trong tất cả mọi tình thế xuôi ngược. Những phản ứng này càng ngày càng dễ
dàng, bởi vì “Trăm hay không bằng tay quen”.
Từ đó, một thói quen tốt sẽ bắt đầu mọc
rễ. Khi một hành động thành thói quen, tôi sẽ thực hiện thật thiện nghệ. Càng
thiện nghệ, càng thích thú, càng gia tăng hành động. Tất cả là một chuỗi phản
ứng dây chuyền. Hành động đó sẽ thành thói quen, và tôi trở thành nô lệ thói
quen tốt ấy.
Ngày hôm nay, tôi sẽ bắt đầu một cuộc đời
mới.
Tôi bắt tôi phải giữ một lời thề là không
gì ngăn trở được sự tăng trưởng của cuộc đời này. Tôi sẽ không vất bỏ đi một
ngày nào, tôi sẽ đọc kinh liên tục. Tôi hiểu rằng một ngày vất bỏ là một ngày
không còn tìm lại hay thay thế.
Tôi sẽ không, và nhất định không gián đoạn
cái thói quen đọc kinh này. Cái thời gian để đọc một tờ kinh chỉ có mười, mười
lăm phút, một cái giá quá nhỏ để trả cho hạnh phúc và thành công phải đến.
Tôi sẽ đọc và nghiền ngẫm từng ý nghĩa của
mỗi dòng kinh. Dù dòng chữ có đơn giản, tôi sẽ đọc tất cả nghiêm trọng của mọi
tâm trí.
Cả ngàn trái nho mới cất được một ly rượu
nhỏ. Cả ngàn vỏ nho và xác nho phải được gạn lọc để có được một chút rượu. Cà
ngàn cái khôn ngoan của cao nhân nhiều thế hệ đã được gạn lọc để có một tờ
kinh.
Tôi sẽ đọc như tôi đã kính cẩn uống một ly
rượu nho. Không một giọt nào sẽ đổ ra. Cái mầm của thành công đã được tôi uống
trọn vẹn và đang nằm trong tiềm thức.
Ngày hôm nay, lớp da cũ của tôi đã trở thành cát
bụi. Tôi ngẩng mặt cao, bước đi những bước mạnh của kẻ chiến thắng. Dù không ai
biết, ngày hôm nay tôi đã trở thành một con người mới, với một cuộc đời mới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét